Tin tức - Sự kiện
Cảm nhận sâu sắc của sinh viên về Hành trình Thiện nguyện 2025
ĐI ĐỂ THÊM YÊU CUỘC SỐNG
Đỗ Văn Nhân - Lớp 23CĐTQ11
Sau chặng đường khoảng mười tiếng di chuyển bằng xe khách vô cùng khó khăn và nguy hiểm. Tôi và các thành viên trong Đoàn đã có mặt tại xã Hồng An huyện Bảo Lạc tỉnh Cao Bằng. Mấy đứa trẻ chân trần, co ro trong cái lạnh 8℃ bỗng nhanh nhẹn, háo hức đón nhận những chiếc kẹo mút sắc màu. Nhìn chúng hớn hở, vui vẻ nô đùa, Tôi thấy mình hạnh phúc. Cho đến bây giờ Tôi mới hiểu hết ý nghĩa của 2 từ “Cho đi”.
Hồng An là một trong những xã có hoàn cảnh khó khăn nhất của tỉnh Cao Bằng. Điều kiện kinh tế chính của nơi đây phụ thuộc vào những cánh đồng hoang sơ và những ngọn đồi trần trụi toàn là đá trắng đan xen. Rất khó để có thể phát triển kinh tế và thoát nghèo là một việc vô vàn khó khăn. Chính bởi vậy những thứ đồ vật tưởng như giản đơn lại là thứ xa xỉ đối với các em. Có thể kể đến như những bộ quần áo, dép đeo, tất...Khi đến với Hồng An lần đầu tiên trong đời Tôi chứng kiến những em nhỏ không có nổi một chiếc áo ấm để mặc. Không thể cầm lòng khi nhìn những em nhỏ chân trần tới trường trên con đường mòn chỉ đá với đá, trong cái lạnh chỉ mấy độ C. Từ UBND xã vào Điểm trường Mý Lủng, nhờ ô tô một phần nhưng chúng tôi vẫn phải đi bộ thêm mấy tiếng đồng hồ trên con đường nhỏ gập ghềnh, cheo leo lưng chừng núi. Vậy mà những đứa trẻ vẫn hàng ngày cặm cụi đến trường kiếm con chữ với ước mơ đổi đời…
Tôi suy nghĩ rất nhiều về câu nói của Thầy Bùi Kiến Thiết - Chủ tịch HĐQT Trường: “Các em đã nhìn thấy rồi đấy, ở một nơi vùng sâu vùng xa nào đó của Tổ Quốc vẫn còn những điều kiện hết sức khó khăn. Chân các em không có nổi một đôi tất để đeo, một chiếc áo ấm để mặc giữa những ngày đông lạnh giá. Chúng ta được sinh ra ở thành phố hay thậm chí là nông thôn nhưng cũng đã may mắn và hạnh phúc hơn các em nhỏ ở đây rất nhiều rồi. Vì vậy chúng ta hãy nhìn vào đó để cố gắng, nếu tốt hơn nữa thì có thể quay lại giúp đỡ cộng đồng những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình. Nhìn vào đó để có thể nhắc nhở bản thân sống chậm lại, sống sao cho ý nghĩa…”.
Em xin cảm ơn Ban lãnh đạo Nhà trường. Cảm ơn các thầy cô giáo đã tạo điều kiện cho em được tham gia chuyến thiện nguyện này, để hiểu và nhận ra mình vẫn còn hạnh phúc hơn rất nhiều người. Từ giây phút này trở đi em phải cố gắng nhiều hơn nữa để trở thành một học sinh, một công dân tốt. Bởi vì em biết rằng bản thân mình sống không chỉ đơn thuần là tồn tại, giàu có về vật chất mà còn trở thành người truyền động lực, truyền yêu thương tới những hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh hơn mình, xa hơn là với tất cả mọi người.
CHUYẾN THIỆN NGUYỆN VỀ QUÊ HƯƠNG
Đoàn Hương Lan - Lớp 22CĐTQ04
Em rất vui và hào hứng trong chuyến đi thiện nguyện lần này bởi vì đây là quê hương, nơi em sinh ra và lớn lên. Em biết mảnh đất mình đang sống vẫn còn nhiều gia đình khó khăn. Nhưng địa điểm lần này mà chúng em đặt chân đến là một xóm không đường, không điện, không sóng điện thoại, với cái lạnh khắc nghiệt. Các em nhỏ không áo ấm, không giày dép, không tất. Những hình ảnh ấy khiến em cảm thấy xót thương.
Em hy vọng bằng tình yêu thương, sự sẻ chia và quan tâm với những món quà nhỏ của chương trình lần này sẽ giúp các em nhỏ, các hộ gia đình có một mùa xuân ấm áp hơn. Qua chuyến đi bản thân em nhận thấy mình vẫn còn may mắn, vẫn được sống trong một cuộc sống hạnh phúc và em sẽ xem đó làm động lực để cố gắng phấn đấu hơn nữa, sống có ích để giúp đỡ, chia sẻ khó khăn với những người kém may mắn hơn mình.
Em cảm ơn Đoàn trường đã cho em được tham gia, trải nghiệm hoạt động đầy ý nghĩa. Hòa vào không khí đầu năm 2025 đầy ý nghĩa hy vọng rằng những hoạt động thiện nguyện của Đoàn trường sẽ góp phần cải thiện đời sống của bà con và trẻ em có hoàn cảnh khó khăn tại vùng cao, lan tỏa tình yêu thương và tinh thần sẻ chia đến cộng đồng.
THẮP LỬA YÊU THƯƠNG
Vũ Ngọc Anh Lớp: 24CĐQT01
Một khóm lửa nhỏ có thể sưởi ấm cái rét buốt ngay lúc đó nhưng những món quà nho nhỏ và vô cùng ý nghĩa từ các Cán bộ và Giáo viên hai Trường Cao Đẳng cùng sự đồng hành của các đơn vị đối tác dành tặng tới bà con xã Hồng An, huyện Bảo Lạc, tỉnh Cao Bằng, thì đó có thể nói sự ấm áp của tình thương mến thương giữa con người với con người. “Xuân Ấm Áp, Tết Yêu Thương” là hành trình của những điều tử tế và tốt đẹp,của sự nhân ái và sẻ chia, vun đắp và lan toả những yêu thương thêm trọn vẹn và ấm áp.
Em rất biết ơn Nhà trường đã tạo điều kiện cho em được tham gia hành trình Thiện nguyện. Chặng đường ấy là những con đường đất đá gập ghềnh, khúc khuỷu, chênh vênh dẫn tới lớp học in dấu chân trần không tất của các em nhỏ. Trong bộ quần áo mỏng manh, đôi mắt các em vẫn sáng ngời long lanh giữa tiết trời lạnh buốt của vùng đất Hồng An - Bảo Lạc tỉnh Cao Bằng. Nụ cười rạng rỡ như những tia nắng xuyên qua sương giá, các em vẫn mơ những giấc mơ nhỏ bé, giản đơn nhưng còn đầy gian nan và trắc trở.
Hành trình ấy không chỉ là những món quà, mà còn là hơi ấm phần nào xoa dịu cái rét thấu xương nơi xóm núi 03 không hẻo lánh, xa xôi; là lời động viên, tiếp sức cho các em đi tới tương lai tươi sáng hơn. Những cái ôm, ánh mắt đầy sự yêu thương hòa lẫn nụ cười của mọi người nơi đây giúp em mới hiểu được ý nghĩa của hạnh phúc - hạnh phúc không phải nhận, mà là cho đi.
Nhận thấy mình còn hạnh phúc hơn người dân và các em nhỏ nơi đây rất nhiều, em ý thức được rằng trách nhiệm yêu thương người khác chính là yêu thương chính mình, đem lại niềm vui cho mọi người.
Hành trình khép lại, nhưng yêu thương sẽ còn lan tỏa. Em rất biết ơn Trường Cao đẳng Ngoại Ngữ và Công Nghệ Hà Nội, Trường Cao đẳng Y Hà Nội. Cảm ơn sự góp mặt và đồng hành của các đơn vị và các bạn sinh viên đã cùng nhau vượt qua những con đường để mang đến ngọn lửa thắp sáng niềm tin cho bà con và các em nhỏ của mảnh đất Hồng An - Bảo Lạc - Cao Bằng.
HẠNH PHÚC LÀ SỰ SẺ CHIA
Ngọc Thị Yến - Lớp 24CĐHD01
"Hạnh phúc không nằm ở việc bạn có bao nhiêu, mà ở việc bạn đã cho đi bao nhiêu". Câu nói ấy chưa bao giờ trở nên thật đến thế khi em đặt chân đến xã Hồng An, huyện Bảo Lạc tỉnh Cao Bằng trong chuyến đi mang tên “Xuân ấm áp - Tết yêu thương”.
Được đồng hành cùng Thầy Cô và các bạn sinh viên của Trường Cao Đẳng Ngoại Ngữ và Công Nghệ Hà Nội, Trường Cao Đẳng Y Hà Nội trong chuyến Thiện nguyện, em đã có những kỷ niệm không thể nào quên.
Con đường mòn ngoằn ngoèo, gồ ghề ôm lấy sườn núi, những vách đá dựng đứng cheo leo như muốn thử thách ý chí của cả Đoàn. Nhưng khi đặt chân đến xóm Mý Lủng và Hoi Ngửa, cái lạnh giá của vùng cao chợt tan biến trước sự ấm áp của những nụ cười. Các em nhỏ mắt tròn xoe, háo hức đón nhận những món quà nhỏ bé. Cảm giác được trao đi yêu thương, được san sẻ những khó khăn với bà con khiến em hạnh phúc vô cùng.
Khoảnh khắc vô cùng đáng nhớ khi em trao chiếc áo phao ấm áp cho một em nhỏ. Đôi mắt em sáng lên, nụ cười tươi rói như bông hoa mùa xuân bung nở. Lúc đó, em cảm nhận rõ ràng ý nghĩa của chuyến đi. Đoàn không chỉ mang đến những món quà vật chất mà còn mang đến niềm hy vọng, sự ấm áp cho những trái tim nhỏ bé.
Điều làm em xúc động nhất chính là tinh thần đoàn kết và tình yêu thương mà Đoàn đã trao đi và được nhận lại. Sự hỗ trợ nhiệt tình từ cán bộ xã và lòng hiếu khách của bà con đã tạo nên một chuyến đi đầy ý nghĩa. Mỗi câu chuyện, mỗi ánh mắt đều đọng lại trong em những kỷ niệm khó quên, nhắc nhở em về sức mạnh của tình người và lòng nhân ái. “Cho đi là còn mãi” - câu nói ấy luôn vang vọng trong tâm trí em, nhắc nhở rằng hạnh phúc thực sự không nằm ở việc ta sở hữu bao nhiêu, mà là ở những gì ta đã chia sẻ, đã trao đi.
Chuyến đi đã kết thúc, nhưng những kỷ niệm và cảm xúc về hành trình này mãi còn đọng lại trong trái tim em. Em hy vọng rằng những hoạt động thiện nguyện như thế này sẽ tiếp tục được duy trì và lan tỏa, để mỗi mùa xuân đến, những chuyến đi tình nguyện sẽ trở thành hành trình của yêu thương và sẻ chia. Qua mỗi chuyến đi, chúng ta sẽ cảm nhận được giá trị đích thực của cuộc sống.