Diễn đàn Sinh viên
Bức ảnh của thanh xuân
BỨC ẢNH CỦA THANH XUÂN
Trong những thước phim của thầy cô có hình ảnh thanh xuân của chúng tôi lưu lại. Hôm nay em muốn ghi thêm một điều nữa chính là những lời chúc tốt đẹp nhất tới tất cả các thầy cô trường FTC: “hạnh phúc” và “thành công”.
|
Tôi còn nhớ mình đã đọc được ở đâu đó câu nói rằng: “Nơi đẹp nhất là nơi chúng ta từng đi qua, khoảng thời gian đẹp nhất là khoảng thời gian ngồi trên ghế nhà trường”. Chính câu nói đó đã tiếp thêm động lực cho tôi tiếp tục con đường học tập của mình sau khi kết thúc chương trình THPT. Tôi đã tìm rất nhiều ngôi trường đại học nhưng không một trường nào để lại cho tôi ấn tượng cả. Bỗng một hôm tôi vô tình thấy tên trường FTC hiện ngay đầu facebook. Những thông tin đa dạng về ngành học, mức học phí, đội ngũ giáo viên,... đã khiến tôi quyết định trao thanh xuân đẹp đẽ cho chính ngôi trường thân yêu này! |
Hơn 2 năm học tập tại Trường, tôi nhận thấy: lựa chọn của mình là vô cùng đúng đắn. Tôi không chỉ cảm nhận được một không gian học tập, nghiên cứu mà còn cảm thấy bản thân như đang được tiếp thêm động lực để theo đuổi ước mơ và khát vọng lập nghiệp. Đây là ngôi trường đã và đang nuôi dưỡng, rèn giũa những thế hệ trẻ, giúp chúng tôi trưởng thành không chỉ về kiến thức mà còn về nhân cách cũng như kỹ năng sống, để chúng tôi tự tin vươn tới thành công trong tương lai.
Điều mà khiến tôi ấn tượng nhất khi học tại Trường chính là đội ngũ giảng viên. Các thầy cô không chỉ là những người truyền đạt kiến thức mà còn là những người hết lòng với nghề, tận tâm với học trò. Mỗi thầy,cô tuy mang một phong cách giảng dạy riêng, nhưng chung một điểm là sự gần gũi, nhiệt tình và luôn sẵn sàng hỗ trợ sinh viên mọi lúc mọi nơi. Giờ học không chỉ đơn thuần là tiếp thu kiến thức mà còn là những giờ phút đầy cảm hứng, ở đó tôi được trao đổi suy nghĩ, lắng nghe nhiều bài học và lời khuyên bổ ích. Những chia sẻ sâu sắc của thầy cô giúp tôi hiểu rằng: học không chỉ là để thi cử mà là để thay đổi bản thân, phát triển trí tuệ và tư duy, có thể làm chủ cuộc sống và sự nghiệp của mình. Mọi điều đến từ FTC gần gũi mà thân thương bởi thế trong tôi FTC chính là ngôi nhà thứ hai của tôi và thầy cô là người bố, người mẹ thứ hai mà tôi kính trọng.
Ở FTC các chương trình văn nghệ, các hoạt động thể thao hay những cuộc thi tài năng… tất cả đều là cơ hội tuyệt vời để tôi thể hiện bản thân, phát triển đam mê và giao lưu học hỏi. Mỗi hoạt động như vậy đều giúp tôi nhận ra rằng, học không chỉ có kiến thức và sách vở, mà còn là những trải nghiệm thực tế, những tình cảm chân thành, đoàn kết từ những người bạn vốn dĩ ở những miền quê khác nhau mà hóa thành người thân cùng đồng hành trên con đường học tập và rèn luyện.
Một điều đặc biệt trong tôi chính là sự phong phú của các câu lạc bộ. Trường có rất nhiều câu lạc bộ thú vị như: Câu lạc bộ Warm Hearts, câu lạc bộ Tiếng Anh, câu lạc bộ thể thao, văn nghệ,… Những câu lạc bộ này không chỉ là nơi tôi thỏa mãn đam mê mà còn là không gian để sáng tạo và rèn luyện những kỹ năng quan trọng như lãnh đạo, làm việc nhóm và giao tiếp. Những cuộc thi, những buổi giao lưu văn hóa hay là những buổi học ngoại khóa gần đây của tôi như môn học “Dịch 2” vừa rồi đã giúp tôi có cơ hội gặp gỡ người nước ngoài, nâng cao khả năng ngôn ngữ và hiểu biết văn hóa của các quốc gia, điều này giúp tôi tự tin hơn khi bước vào môi trường làm việc quốc tế trong tương lai.
Bên cạnh đó, những hoạt động Thiện nguyện của Trường cũng là điều khiến tôi cảm thấy vô cùng tự hào. Trường khuyến khích tất cả sinh viên tham gia các chương trình cộng đồng, hỗ trợ những mảnh đời khó khăn, giúp đỡ nhiều trẻ em nghèo. Gần đây nhất phải kể đến đó là Trường đã kêu gọi mỗi sinh viên chúng tôi cũng như các giảng viên cùng nhau chung tay hỗ trợ bão, lũ lụt vừa xảy ra tại miền Bắc,… Những hoạt động đó mục đích là tạo dựng cho sinh viên chúng tôi một lối sống có trách nhiệm, biết sẻ chia yêu thương và giúp đỡ những người xung quanh.
Thấm thoát đã gần ba năm trôi qua, khoảng thời gian không quá dài nhưng cũng đủ để tôi có những kỷ niệm đẹp đẽ, những bài học quý giá. Tôi vẫn nhớ như in những ngày đầu từ miền quê nghèo của Nghệ An bước chân ra mảnh đất thủ đô Hà Nội. Những bước chân đầu tiên vào giảng đường còn bỡ ngỡ, lo lắng, chẳng biết phải bắt đầu từ đâu. Chính thầy cô đã là người dẫn lối, giúp tôi vượt qua những ngày đầu gian khó ấy. Tháng 11- tháng của lòng biết ơn, tri ân tới những người thầy, người cô đáng kính, là thời điểm để nhớ về quãng thời gian tươi đẹp bên mái trường mến yêu có người thầy tận tình chu đáo, có người cô đầy dịu dàng thương yêu đàn em thơ. Dẫu biết rằng trong cuộc sống đầy sóng gió bản thân mỗi người phải tự lực cánh sinh, nhưng khi ta chưa đủ lông đủ cánh, thì cần lắm sự dìu dắt, dạy dỗ của thầy cô. Ai có được người thầy giỏi, cô giỏi đó là may mắn. Nhưng cuộc sống chỉ mỉm cười với những ai biết trân trọng nâng niu những người lái đò thầm lặng.
Tôi cũng như các bạn K22 - những sinh viên năm cuối - đã được chạm khắc một thời thanh xuân thật đẹp trên hành trình của cuộc đời mình nhờ ngôi nhà và cha mẹ thứ 2 của mình. Giờ đây, tôi có thể phần nào tự tin nói rằng mình đã được chuẩn bị tốt cho bước tiếp theo của cuộc đời, có thể đối mặt với thử thách của công việc, của cuộc sống, nhờ vào những kiến thức và bài học quý giá mà thầy cô đã trao cho. Đó là điều mà chúng tôi sẽ mãi trân trọng và khắc ghi trong lòng. Nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11, em xin được gửi lời tri ân sâu sắc đến tất cả các thầy cô trường Cao đẳng Ngoại ngữ và Công nghệ Hà Nội - những người đã, đang và sẽ luôn là ngọn đuốc sáng soi đường cho chúng em. Dù chúng em có đi đâu, làm gì thì những lời dạy bảo, những ân tình của thầy cô sẽ mãi là hành trang vững chãi trong cuộc sống.
Một bức ảnh tốt nghiệp chỉ mất đúng 3 giây để chụp, nhưng nó lại lưu giữ những kỷ niệm của chúng ta suốt 3 năm. Một chiếc máy ảnh thông thường sẽ luôn có hai chế độ là chụp ảnh và quay phim”. Nếu cuộc đời của một sinh viên luôn được lưu lại bằng nút chụp ảnh thì với các thầy, cô giáo công việc hằng ngày luôn được giữ ở chế độ quay phim. Ở trong những thước phim ấy là những kỉ niệm không bao giờ quên với biết bao thế hệ học trò. Thước phim ghi lại một thời thanh xuân có vui buồn, có khó khăn, thành công và hạnh phúc của từng “đứa trẻ”. Điều tuyệt vời nhất của một tấm ảnh là nó sẽ không bao giờ thay đổi dù cho những người trong tấm ảnh đã đổi thay. Trong những thước phim của thầy cô có hình ảnh thanh xuân của chúng tôi lưu lại. Hôm nay em muốn ghi thêm một điều nữa chính là những lời chúc tốt đẹp nhất tới tất cả các thầy cô trường FTC: “hạnh phúc” và “thành công”.
Nguyễn Thị Vân - Lớp 22CĐTA01