Diễn đàn Sinh viên
Người lái đò trên sông tri thức FTC
NGƯỜI LÁI ĐÒ TRÊN SÔNG TRI THỨC FTC
|
Một đời người - một dòng sông Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ. Muốn qua sông phải lụy đò Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa.
Tháng năm dầu dãi nắng mưa Con đò tri thức thầy đưa bao người. Qua sông gửi lại nụ cười Tình yêu xin tặng đến người kính thương!
Con đò mộc - mái đầu sương Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày. Khúc sông ấy vẫn còn đây Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông. |
Lần đầu tiên tôi viết những dòng tâm sự kể lại chặng đường đã qua. Đó là quãng thời gian gắn bó với biết bao kỷ niệm đẹp cùng thầy cô cũng tại Trường Cao đẳng Ngoại ngữ và Công nghệ Hà Nội.
Tôi nhớ ngày nào mới bước chân vào ngôi trường xa lạ với một tâm trạng lo lắng, bồi hồi bỡ ngỡ, luôn thắc mắc về ngành học và thầy, cô. Tôi được dìu dắt bởi thầy Lê Thanh Tiến, cô Vũ Thị Hằng Nga, cô Lê Thị Kim Huệ…Thầy Lê Thanh Tiến - Trưởng khoa Du lịch và Thương mại, là một người thầy ân cần, luôn quan tâm đến chúng tôi trong suốt quá trình học. Thầy là người đầu tiên dạy chúng tôi thế nào là một người học ngành Quản trị chất lượng dịch vụ du lịch đúng chất. Thầy luôn tạo điều kiện để chúng tôi có được những trải nghiệm thực tế sau mỗi môn học. Kể làm sao cho hết những công lao mà thầy đã làm cho chúng tôi.
Cô Nga và cô Huệ - hai cô giáo vừa làm chủ nhiệm, vừa làm cố vấn học tập như một người bạn đối với chúng tôi. Hai cô luôn tận tâm, nâng đỡ chúng tôi. Những chia sẻ, những kinh nghiệm mà cô truyền đạt cho chúng tôi thực sự rất quý báu. Tôi muốn viết để nói lên cảm xúc lúc này nhưng không dễ, bởi có quá nhiều kỷ niệm biết viết sao cho đủ đây, viết sao cho thỏa những suy nghĩ lúc này. Làm sao để nói hết được tình cảm mà thầy cô trong ngôi trường này đã “nuôi dưỡng’’ chúng tôi như những đứa con trong gia đình. Hằng ngày, chúng tôi được các thầy cô giảng bài, được học, được rèn cả kỹ năng sống.
Mái trường này - ngôi nhà thứ 2 của tôi, nơi mà có khi tôi yêu hơn cả nhà mình. Đó là nơi tôi ngồi học hàng ngày, nơi luôn có những đứa bạn sẵn sàng giúp đỡ, quan tâm tôi. Tôi yêu tất cả mọi thứ. Tôi yêu cô giáo chủ nhiệm của tôi. Cô dạy tôi trưởng thành, dạy cách làm người để sống tốt, sống đẹp. Nhiều lúc tôi chỉ muốn nói với cô rằng: “Cô ơi cô thật tuyệt!”. Khi tôi vấp ngã, thất bại luôn có cô ở bên. Tôi muốn dừng lại mãi khoảng thời gian này để được ở bên cô và được cô dạy dỗ, được cô quan tâm!
Dù sau khi xa mái trường này, mỗi người một ngả, mỗi người sẽ có cho mình lối đi riêng, cái gì cũng riêng… nhưng em biết rằng các thầy cô vẫn luôn ở đây, luôn in ấn hình ảnh của chúng em ở trong trái tim và ngay cả khi lúc chúng em đã rời xa mái trường yêu dấu này, vẫn mỉm cười chào đón chúng em khi chúng em quay lại. Bao nhiêu lời cảm ơn cũng không đủ.
Trong giây phút xúc động này, tôi và các bạn nhìn lại chặng đường mà tất cả chúng ta đang và chuẩn bị đi qua, đó là gần hai năm học tại trường FTC. Tôi không khỏi bồi hồi và dạt dào khi nhớ lại những kỷ niệm của chúng ta đã dành cho nhau cũng như những tình cảm mà thầy cô dành cho chúng ta. Đã hơn 2 năm, khoảng thời gian không dài với một đời người, nhưng đủ để lưu giữ những kỷ niệm tốt đẹp về bạn bè, thầy cô và mái trường.
Xin cảm ơn mái trường này đã cho em gặp được những người thầy, người cô tận tâm và tận tụy như vậy, những người bạn tốt và những bài học sẽ chẳng bao giờ quên được. Đặc biệt là với lớp 23CĐQT, em xin gửi lời chúc tốt nhất đến cô chủ nhiệm lớp - cô Lê Thị Kim Huệ. Chính cô đã nâng đỡ, dẫn dắt và là người bạn, một người bạn có thể am hiểu và quan tâm chúng tôi. Nhân ngày 20/11 sắp tới, chúng em chúc cô luôn dồi dào sức khỏe, hạnh phúc để tiếp tục dìu dắt nhiều thế hệ học trò đến với những bến bờ tri thức.
Trần Quốc Toản - Lớp: 23CĐQ