Diễn đàn Sinh viên
Trăng sáng nơi thành phố
Những đêm trăng sáng, bên ánh đèn bập bùng, chúng tôi đã cùng nhau hát vang những bài ca cách mạng, cảm nhận sâu sắc hơn về lòng yêu nước và trách nhiệm của thế hệ trẻ.
Nhận kết quả tốt nghiệp, tôi vui bao nhiêu thì Hoa buồn bấy nhiêu. Chị em tôi hạnh phúc khi được làm con của bố mẹ, lại sinh ra cùng ngày, cùng tháng, cùng năm. Bao năm qua, chúng tôi luôn bên nhau trong cuộc sống và học tập. Tôi quyết định chờ năm sau để cùng Hoa tiếp tục giấc mơ trên giảng đường đại học…
Như một nhân duyên, người bạn của chị gái đã giới thiệu cho tôi và Hoa về Trường Cao đẳng Ngoại ngữ và Công nghệ Hà Nội, nơi có ngành học phù hợp, tiết kiệm được thời gian và chi phí, chị em tôi có thể vừa đi học vừa đi làm, bớt gánh nặng cho gia đình…
Những ngày đầu đến Trường, tôi không khỏi hụt hẫng, chơi vơi. Những nỗ lực không ngừng và thành tích học tập 3 năm THPT bao người ngưỡng mộ giờ đây chỉ còn là quá khứ nhưng tôi không thể buông bỏ. Cảm giác thua kém bạn bè đi học đại học luôn ngự trị trong đầu khiến tôi chán nản, mệt mỏi, tròng trành như đi giữa biển khơi trong đêm đen mịt mù không phương hướng…
Tôi gặp cô Lê Hồng Linh - giáo viên chủ nhiệm và giảng viên bộ môn Quản trị học của lớp tôi. Cô đến bên tôi với nụ cười ấm áp luôn nở trên môi. Một lần nhận thấy tôi lơ đãng trong học tập, cô không trách móc mà nhẹ nhàng động viên. Dẫu bận rộn với công việc, cô vẫn dành thời gian để hỏi han, tâm sự với tôi qua những dòng tin nhắn ngắn ngủi nhưng chan chứa yêu thương. Cô thường nói: “Cứ cố gắng, rồi thành công sẽ đến. Cô vẫn luôn bên cạnh!”. Câu nói ấy đã thắp lên trong tôi một niềm tin và khát vọng thay đổi. Sự quan tâm và yêu thương cô dành cho tôi như sưởi ấm tâm hồn cô đơn, thiếu thốn tình cảm gia đình từ nhỏ của tôi. Tôi bắt đầu mở lòng hơn, hòa đồng với bạn bè, tích cực phát biểu xây dựng bài. Nhờ sự dẫn dắt tận tình của cô, tôi không chỉ đạt thành tích tốt mà còn trở thành một người truyền cảm hứng cho các bạn trong lớp.
“Trăm triệu hạt mưa rơi, không hạt nào rơi nhầm chỗ. Tất cả người ta gặp không một người ngẫu nhiên”- Câu nói của Hoa hậu Đoàn Thiên Ân như một lời khẳng định về nhân duyên giữa tôi và cô. Những tháng ngày học tập bên cô, tôi nhận ra rằng, thầy cô không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là những người thắp sáng ước mơ, khơi dậy khát vọng trong mỗi học trò. Tình yêu thương, sự sẻ chia của cô đã làm cho những tháng ngày ấy trở thành ký ức đẹp đẽ nhất trong đời tôi…
Tôi háo hức chen lẫn lo lắng khi tham gia Kỳ quân sự tại Bộ Tư lệnh Thủ đô. Khi đặt chân đến nơi đây, tôi cảm nhận ngay sự nghiêm trang của quân ngũ, từ những hàng cây thẳng tắp đến những ánh mắt kiên định của những người thầy. Những ngày đầu tiên, tôi phải đối mặt với một lịch trình dày đặc và khắc nghiệt. Mới đầu có chút chưa quen với nhịp sống của môi trường quân đội khiến tôi cảm thấy rất khó khăn. Dưới cái nắng gắt gao, từng giọt mồ hôi lăn dài trên má, tôi và các bạn cùng thực hiện những bài tập thể lực, rèn luyện kỹ năng chiến đấu, và học cách sống trong môi trường quân đội. Mỗi tiếng hô vang, mỗi bước chạy, tất cả đều mang trong mình một ý nghĩa lớn lao: tinh thần kỷ luật, lòng dũng cảm và sự đoàn kết. Có lúc, tôi cảm thấy mệt mỏi và chán nản, nhưng những lời động viên từ bạn bè và đặc biệt là từ những dòng tin nhắn động viên của cô chủ nhiệm lại như một liều thuốc tinh thần, giúp tôi đứng dậy và tiếp tục chiến đấu với chính mình. Tôi nhớ có lần, khi tôi ngồi thu mình trong góc phòng, nước mắt lăn dài trên má vì áp lực học hành, một người bạn đã nhẹ nhàng đến bên, ôm chặt tôi và nói: “Cậu không đơn độc đâu, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua”. Những lời ấy như nguồn động lực mãnh liệt, khiến tôi hiểu rằng cuộc sống không chỉ có bản thân mình, mà còn là những người xung quanh sẵn sàng đồng hành cùng ta.
Giữa những giờ phút căng thẳng, những khoảnh khắc thư giãn bên mọi người lại trở thành kỷ niệm đẹp. Chúng tôi cùng nhau đi ăn bữa ăn thật đơn giản, sẻ chia những câu chuyện về gia đình, về ước mơ và hoài bão. Cùng nhau đi chơi thể thao sau những buổi học căng thẳng. Tiếng cười vang vọng giữa không gian rộng lớn ấy, xua tan đi mọi mệt mỏi, gắn kết chúng tôi lại với nhau hơn bao giờ hết. Những đêm trăng sáng, bên ánh đèn bập bùng, chúng tôi đã cùng nhau hát vang những bài ca cách mạng, cảm nhận sâu sắc hơn về lòng yêu nước và trách nhiệm của thế hệ trẻ.
Kỳ quân sự này đối với tôi không chỉ là những ngày tháng rèn luyện, mà còn là nơi tôi tìm thấy sức mạnh của tình bạn. Những con người từ những miền quê khác nhau, với những câu chuyện và ước mơ riêng, đã cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Chúng tôi đã học được cách tin tưởng lẫn nhau, cùng chia sẻ những giấc mơ và hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn. Và đây cũng là khoảng thời gian thật sự rất ý nghĩa đối với tôi…
Tôi trở thành chính mình của hôm nay. Hàng ngày, sau giờ học tôi lại đến phụ giúp chị gái em ở quán Chay Tịnh Thủy. Công việc nhân viên phục vụ giúp phát triển kỹ năng giao tiếp và quản lý thời gian. Tôi học được nhiều điều từ việc tương tác với mọi người hàng ngày. Tôi cảm thấy tự hào khi lần đầu đi làm lại có duyên với một quán Chay. Nơi đây cho tôi biết đến nhiều điều về Phật Pháp, học được nhiều về tấm lòng, yêu thương, sự bao dung và đặc biệt là chữa lành những vết thương, nỗi buồn trong quá khứ của tôi...
Tôi tham gia tích cực các hoạt động của Trường. Các cuộc thi, chương trình ngoại khóa, sinh hoạt Câu lạc bộ Truyền thông… cho tôi cơ hội giao lưu, học hỏi, trưởng thành. Đây là cơ hội rất tốt cho việc học tập chuyên ngành Marketing của tôi. Khi chọn ngành và sau hơn một năm học tôi càng xác định rõ trong tương lai sẽ trở thành một chuyên viên marketing. Tôi mong muốn sau khi ra trường mình có thể làm việc trong mảng Media và Content Marketing hoặc là Nhân sự. Đây là lĩnh vực tôi thích nhất. Tôi đã tìm hiểu kỹ về ngành này và thấy mình có đam mê cũng như năng lực phù hợp. Tôi dự định sẽ tự học thêm về các công cụ như Photoshop, phần mềm chỉnh sửa video, kỹ năng quay chụp…, tìm kiếm cơ hội thực tập tại các công ty để tích lũy kinh nghiệm. Tôi hy vọng sẽ có thể phát triển sự nghiệp trong lĩnh vực này, vào một ngày nào đó có thể mở một doanh nghiệp riêng của mình. Tôi không chỉ muốn thành công trên con đường mình đã chọn mà còn muốn tạo ra những giá trị tích cực cho cộng đồng…
Có những lời cảm ơn mà dù có nói bao nhiêu lần cũng không đủ để bày tỏ hết tấm lòng tri ân, nhưng tôi vẫn muốn gửi đến các thầy cô Ban Giám hiệu - những người đứng đầu mái trường FTC, đã tạo nên một môi trường học tập không chỉ đầy đủ điều kiện mà còn là một nơi chứa chan tình cảm, nơi mỗi học sinh, sinh viên như tôi có thể phát triển bản thân toàn diện. Lời cảm ơn của tôi không đủ để diễn tả hết sự biết ơn sâu sắc đối với thầy cô. Các thầy cô không chỉ là người truyền đạt kiến thức, mà còn là người dẫn lối, nuôi dưỡng những ước mơ và khát vọng trong tôi. Cảm ơn thầy cô đã luôn bên tôi, dạy tôi không chỉ cách học, mà còn cách sống, cách yêu thương và chia sẻ. Mỗi lời động viên, mỗi bài học quý giá sẽ mãi là hành trang tôi mang theo suốt đời. Cảm ơn thầy cô đã cho tôi không chỉ tri thức, mà còn là tình yêu thương vô bờ, là nguồn động lực lớn lao để tôi không ngừng vươn lên.
Lý Thị Ngọc - Lớp 23CĐMR01